Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2016

CŨNG ĐAU.

Nhiều việc gần đây đúng về tình nhưng sai về lý.
Việc Phan Anh tổ chức quyên góp cứu trợ đồng bào bị bão lụt. Trách nhiệm công dân rất cao, rất đáng ngợi khen việc làm và khâm phục khả năng huy động tuyệt vời đã giúp được nhiều đồng bào trong cơn hoạn nạn. Trong sáng, đáng trân trọng. Nhưng về lý thì sai. Sai vì quy chiếu theo các điều khoản trong những văn bản gọi là pháp luật đang hiện hữu, đang có giá trị thi hành, đang là kim chỉ nam cho mọi công dân tuân thủ, nếu nói đến xã hội pháp quyền. Đau không? Đau lắm! Có biết khúc mắc này không? Mọi người đều rõ, các nhà lãnh đạo rõ hơn. Rõ rồi thì ai sửa? Sửa thế nào? Mọi người đều biết! Chưa sửa hay chưa sửa được?
Việc thăng quân hàm cho các phi công hy sinh trong các tai nạn bay gần đây. Đó là các tai nạn rất đáng tiếc đã xảy ra. Cái chết của các phi công thương tâm nhưng cũng là đáng tiếc. Thăng quân hàm an ủi phần nào nỗi đau cho người thân, gia đình và thoả mãn một phần tâm lý  xã hội. Nhưng thăng quân hàm cho hậu quả của tai nạn hay để biểu dương hay tưởng thưởng thì thật không lý trí. Đau không? Cũng đau! Lại những câu hỏi đã hỏi. Có biết khúc mắc này không? Mọi người đều rõ, các nhà lãnh đạo rõ hơn. Rõ rồi thì ai sửa? Sửa thế nào? Mọi người đều biết! Chưa sửa hay chưa sửa được?
Pháp luật để làm gì? Để mọi người sống được với nhau khi tuân theo nó. Sống tốt với nhau mà vi phạm pháp luật thì đau không? Cũng đau.
Lý trí để làm gì? Lý trí để mỗi người và mọi người phát triển khi hướng tới nó. Vị tình mà che mờ lý trí của cả xã hội thì đau không? Cũng đau.
Là vậy, khó nói. Là những việc dân kiện hay biểu tình đòi đền bù ở Formosa, việc bắn đạn hoa cải do tranh chấp đất đai. Khó những câu hỏi như đã hỏi. Cũng đau.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét