Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 20 tháng 3, 2018

BẢO KÊ LÀ TỘI ÁC.

Bảo kê là tội ác. Bảo kê đánh bạc, đương nhiên tội ác. Bảo kê mua bán AVG, đương nhiên đã cấu thành tội ác. Bảo kê thành lập và giải thể doanh nghiệp nhà nước; Bảo kê chi phí trong doanh nghiệp nhà nước; Bảo kê các dự án điện, đường, trường, trạm; Bảo kê các dự án xã hội hóa; Bảo kê xây BOT giao thông; Bảo kê các việc làm từ thiện vân vân và vân vân. Bảo kê chống tham nhũng không thông qua, không thực hiện bằng pháp luật: Tất tật đều tội ác. Bảo kê cac hoạt động có tính chất từ thiện, nhân đạo thì tội ác đến hai lần ác.
Bảo kê tình thương yêu, tính bản thiện của con người???.
Tổ trưởng công đoàn là thứ bậc nhỏ nhất trong tình yêu thương đùm bọc của chủ nghĩa xã hội nhưng đi thăm người ốm, thăm thân nhân người chết là do đang làm tổ trưởng; Chi tiền mua sữa đường, viếng phong bì, đặt vòng hoa là đang chi ủy nhiệm, chi hộ từ quỹ do công đoàn viên đóng. Có đâu tự yêu thương, giác thương yêu khi thăm ủy nhiệm, chi hộ cả công đi thăm, giờ đi thăm hành chính.
Bí thư đảng các cấp là thứ cao hơn, có bí thư cao đến tột cùng của chế độ nhân văn, dân chủ gấp triệu lần tư bản. Ở đó các bí thư ra được nghị quyết có thẩm quyền cao nhất lãnh đạo đất nước, nghị quyết đặt các hoạt động của quốc hội, nhà nước, chính phủ và các cơ quan tư pháp xuống dưới/làm theo. Các bí thư này hoạt động sôi nổi nhất vào các ngày lễ, ngày kỷ niệm bằng tiền quỹ đảng và tiền nhà nước (tiền thuế) chuyển sang. Nực cười nhất là vào ngày thành lập đảng mình : Ngồi đó nhận lời chúc và phong bao!.
Tình thương bao la rộng lớn nhất là tình thương bảo hiểm! Quỹ bảo hiểm do người lao động đóng theo luật nhà nước để chi trả cho các trường hợp được bảo hiểm và chi nuôi bộ máy bảo hiểm. Khi chi hộ, bảo hiểm đã thành Ô/B chủ độc đoán, chuyên quyền theo "khôn ý" của bảo hiểm; Các xét nghiệm của bệnh nhân, các đơn thuốc điều trị, các bệnh án khi ra viện đều do người tham gia bảo hiểm trả sẵn tiền từ trước đó, thậm chí trước đó nhiều năm khi đang làm việc, nay bảo hiểm thực trả hộ thì bảo hiểm giữ lại để làm "chứng từ" mà không là bản sao (bản sao điện tử đã tràn ngập các máy tính của bệnh viên, của bảo hiểm), người bệnh đã không còn chứng từ nào để có thể khám và điều trị tiếp các lần sau, người bệnh không được giữ cái mình đã mua xong, đã trả tiền xong.
Tình thương được bao biện làm thay, được quản lý ủy nhiệm, tình thương đã không được phép tự làm. Tình người cũng phải được bảo hộ, được quản lý, phải trong sự lãnh đạo tuyệt đối toàn diện. Bảo hộ tất tật những gì của xã hội người trong một quốc gia. Bảo hộ thế. Bảo hộ vậy. Bảo hộ này. 
  • Năm 1920, trong bài "Đây "công lý" của thực dân Pháp ở Đông Dương", Nguyễn Tất Thành nói về báo chí An Nam thời Pháp thuộc"Giữa thế kỷ XX này, ở một nước có đến 20 triệu dân mà không có lấy một tờ báo! [...] Không có lấy một tờ báo bằng tiếng mẹ đẻ của chúng tôi. Chính quyền Pháp quyết định rằng không một tờ báo bằng tiếng An Nam nào được xuất bản nếu không được viên toàn quyền cho phép, rằng họ chỉ cho phép với điều kiện là bản thảo đưa đăng phải trình viên toàn quyền duyệt trước đã, và giấy phép ấy họ thu hồi lúc nào cũng được [...] Trên thực tế còn tệ hơn nữa. Mãi đến bây giờ, chưa có người An Nam nào được phép xuất bản một tờ báo cả. Tôi gọi báo là một tờ báo về chính trị, về kinh tế hay vǎn học như ta thấy ở châu Âu và các nước châu Á khác, chứ không phải một tờ do chính quyền thành lập và giao cho bọn tay chân điều khiển, chỉ nói đến chuyện nắng mưa, tán dương những kẻ quyền thế đương thời, kể chuyện vớ vẩn, ca tụng công ơn của nền khai hoá và ru ngủ dân chúng. Báo đầu độc người ta như thế, thì ở Đông Dương cũng có ba hay bốn tờ đấy. Ngay cho đến cả những tờ thông tin thuần tuý về kinh tế và thương mại, người ký giả bản xứ cũng chỉ xin được phép bằng những biện pháp quanh co."[268]
  1. ^ Đây công lý của thực dân Pháp ở Đông Dương (Một số bài viết trong những năm từ 1921 đến 1926, Hồ Chí Minh, Nhà xuất bản Sự thật, Hà Nội, 1962, tr.81
Thứ công lý bảo hộ đã có từ năm 1920; Vẫn còn từ năm 1920; Vẫn đang 1920!!!.
Bản lên án công lý bảo hộ đã là lời kêu gọi nhiều triệu con dân đứng dậy để giành lấy, giật lại cái quyền tối giản đơn "đươc nói", quyền đương nhiên của mỗi cơ thể sống có cái mồm biết nói người, quyền đã bị nhà nước bảo hộ thực dân Pháp bảo hộ!. 1920 - 2018; qua 98 năm, đất nước đã "cướp" được mấy chính quyền! Đã thành bao nhiêu triệu người dân! Đã có bao nhiêu tờ báo rồi, những tờ "Báo đầu độc người ta như thế"!. trong một quốc gia, nào kể xứ Đông Dương.
Bao biện tất cả, bao biện thường xuyên và liên tục đã thành ra bảo hộ. Bảo hộ độc đoán, chuyên quyền là bảo kê. Bảo kê là tội ác.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét