Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 12 tháng 7, 2018

CHƠI ĐỦ.

Mới viết trên FB.
480/170 là giá trị hàng hóa Mỹ nhập từ Trung và Trung nhập từ Mỹ. 480 tỉ usd có thể nhập của nhiều nước khác thay thế được, 170 tỉ usd chỉ có thể nhập từ Mỹ. Người Mỹ đã yêu thương anh cà zật cà tang Trump rồi, việc làm tăng, thuế nhập khẩu (không phải thuế môi trường trong xăng ạ) bội thu.
Yêu Trump nhắm nhắm!.
Mai yêu tiếp Trump về việc Trung bán phá giá trái phiếu Mỹ. (hết FB).



Thực ra viết đủ phải tỉ tê thế này. Chênh lệch xuất nhập khẩu của hai nước quá lớn, nên cả hai phải cùng ngồi lại đối thoại giải quyết cho tương đối cân bằng mới là chơi đẹp, xong Trung không đối thoại. 480 tỉ nhập của Mỹ chủ yếu hàng tiêu dùng, nếu bị đánh thuế cao có thể gây khó chịu cho người tiêu dùng nhưng cũng có thể tự sản xuất thay thế hoặc nhập từ quốc gia khác với mức giá tiêu dùng thấp hơn mức đã đánh thuế. 170 tỉ nhập của Trung là hàng công nghệ cao, Trung không thể không nhập để duy trì sản xuất trong nước, khó hoặc không nhập được từ nước thứ ba. Tổng thuế trên 480 tỉ hàng hóa từ Trung dù mức phần trăm thuế có thấp cũng lớn hơn rất nhiều tổng thuế trên 170 tỉ hàng hóa nhập từ Mỹ dù phần trăm thuế có cao; trên thực tế thường thuế phần trăm đánh ngang nhau gọi là trả đũa nhau. Như vậy Mỹ lợi hơn về số thuế thu được, dễ hơn về sản xuất trong nước, có thêm việc làm nhờ sản xuất các sản phẩm thay thế. Nếu thực sự sau một thời gian, Mỹ sản xuất sản phẩm thay thế và nhập của các quốc gia khác thay vì nhập từ Trung thì sản xuất trong nước của Trung gặp khó, nền kinh tế dựa vào xuất khẩu của Trung bị suy giảm nặng. Nói đơn giản, nếu tiếp tục ăn thua đủ 100% với nhau thì kinh tế Mỹ chịu ảnh hưởng ít hơn, khả năng sửa chữa nhanh và tốt hơn nền kinh tế Trung.
Lan man chuyện Trung bán phá giá trái phiếu chính phủ Mỹ. Trong thời gian qua Trung đẩy mạnh việc mua vào trái phiếu chính phủ Mỹ để tạo sức ép nợ lên Mỹ. Hiện Trung có khoảng 1.175 tỉ usd trái phiếu chính phủ Mỹ, là chủ nợ lớn nhất của Mỹ. Chính sách này đã có hiệu lực nhất định về ngoại giao tới chính phủ Obama, xong tới chính phủ Trump thì cách tiếp cận đã khác. Khi Trung bán phá giá trái phiếu chính phủ Mỹ, thì Mỹ chủ động mua lại với giá hiện thời bằng tiền cơ cấu lại chính sách tài chính và bằng tiền in thêm (có chút bẩn trong tài chính) trên nền tảng tài chính quốc gia cho phép. Về phía Trung bán trái phiếu theo giá thường thì chỉ là cơ cấu lại chính sách tài chính (tăng dự trữ tiền) mà thôi, không thể làm suy giảm giá đồng usd theo chủ ý được. Nói đơn giản là Trump dám và đủ lực để chơi khăm Trung là in thêm tiền để mua lại nợ, đơn giản thế nhưng phải có bản lĩnh và đủ lực tài chính nha. Đến khoảng thời gian đủ trễ nào đó đồng usd sẽ giảm giá, do lạm phát vì phát hành thêm tiền thì kho tiền dự trữ của Trung cũng mất giá theo.
Leo thêm chút. Khi quốc gia B mua trái phiếu của quốc gia A bằng usd. Ngoài kịch bản thanh khoản bình thường khi đến hạn, nếu QG A có khó khăn về kinh tế, cũng tức dự trữ bằng đồng usd quá ít thì không thể thanh toán được cho QG B lượng trái phiếu B yêu cầu thanh toán đến hạn bằng đồng usd (nhấn mạnh rằng : bằng đồng usd) và như vậy có thể phải nhượng bộ B về các điều kiện B yêu cầu. Trong trường hợp Trung (B) và Mỹ (A) thì B mua trái phiếu chính phủ A bằng chính đồng tiền của A, do A phát hành (tán láo là Tao tự in) nên có kịch bản trên. Chính sách ngoại giao sổ nợ của Trung không thành công với Mỹ là vậy. Trump "thần thánh" ở chỗ đó, cà chớn được là ở chỗ đó. Mình tán yêu Trump nhắm nhắm là ở đó. Trump chơi đủ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét